Bài viết mới nhất từ Lê Phương Uyên
THÁNG CHÍN VỀ
Tháng chín về, cũng là lúc trong tôi có một chút gì đó tiếc nuối. Tiếc nuối của cái thời trẻ thơ vì phải chia tay những ngày hè rong ruổi khắp xóm, chơi đủ các trò chơi với lũ bạn quê để bước vào một năm học mới. Tôi vẫn nhớ như in buổi tựu trường đầu tiên trong cuộc đời học sinh của mình. Đó là ngày tôi phải “tạm biệt búp bê thân yêu, tạm biệt gấu mi sa nhé” để vào lớp một. Ngày đó, mẹ dẫn tôi đến trường trên con đường làng quen thuộc. Suốt cả quãng đường đi tay tôi cứ nắm chặt tay mẹ mà không dám buông ra.