Thương người đứt gánh giữa đường
Bao năm vun đắp, đoạn trường lo toan…
Thì thôi, kia, chốn bình an
Cõi Trần – vĩnh biệt, người sang cõi trời…
Nghe tin Vũ Quang Vinh qua đời ngày 11 tháng 8 năm 2024, hưởng thọ 70 tuổi, mà tôi bàng hoàng, xót xa. Anh đang có vẻ khỏe mạnh, vẫn làm việc miệt mài cơ mà? Nhưng, sự thật vẫn là sự thật, Vũ Quang Vinh bị phình động mạch chủ ở bụng, rồi biến chứng qua thận, qua phổi, chỉ sau chưa đầy hai tháng điều trị, anh mãi mãi ra đi.
Khi đang công tác, tôi và Vũ Quang Vinh ở hai đơn vị, đều thuộc Bộ văn hóa (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch). Có lần, hai anh em được cử làm thư ký cho đại hội của Đảng Bộ Bộ Văn hóa. Sau này, đã nghỉ hưu, hai anh em lại cùng nhau làm việc ở Nhà Xuất bản Dân trí. Dù trong hoàn cảnh nào, tôi đều nhận thấy Vũ Quang Vinh là một cán bộ mẫn cán, cực kỳ nghiêm túc trong công việc. Khi thì anh ngồi cặm cụi cả ngày bên bàn làm việc. Lúc anh lại tới tận nơi làm việc của các đối tác để trực tiếp bàn bạc, thúc đẩy việc hợp tác, phát triển. Lúc khác, anh đi cùng anh chị em trong cơ quan tới các vùng xa xôi tổ chức sự kiện văn hóa – thể thao. Với sáng kiến của Vũ Quang Vinh, các chương trình “Cùng Đức Việt thắp sáng những ngôi sao buổi sớm” (Sau này là "Cùng Đức Việt và Miwon thắp sáng những ngôi sao buổi sớm” , “Trạng nguyên tuổi 13” được sự hỗ trợ đắc lực của công ty Đức Việt (sau này là Đức Việt và Miwon), kéo dài nhiều năm, cho tới tận bây giờ. Hai chương trình này tạo sân chơi – chơi mà học - cho biết bao học sinh khắp các vùng miền, vừa giúp các em về vật chất, vừa động viên về tinh thần – ham học, học giỏi và phấn đấu thành người tốt.
Là Hội Viên Hội Nhà văn Việt nam, Vũ Quang Vinh có nhiều tác phẩm văn học đáng chú ý, như “Nước mắt niềm vui” – truyện ký 1985; “Con thuyền chưa rời bến” – truyện 1986; ‘’Phi đội thuyền nan” – truyện 1986; “Chia tay màu tím” – truyện 1993; “Tỉnh ngộ” – truyện 1993”, “Bến đò hoang” – truyện 1997; “ Dòng sông cuộc đời” – truyện dài 2005. Anh đã đạt được Giải khuyến khích với tập kịch “Tiếng đàn của em”.
Vũ Quang Vinh còn được biết đến là một nhà báo và nhà quản lý thể thao đáng kính, từng giữ vị trí Tổng biên tập báo Nhi đồng và Thiếu niên Tiền phong. Anh là người khởi xướng giải bóng đá Nhi đồng toàn quốc từ năm 1996 và đã giữ nhiều vị trí quan trọng như Phó Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá, Bóng bàn, Bóng rổ Việt Nam, đồng thời góp phần phát triển võ pencak silat tại Việt Nam. Từ năm 2013, anh giữ vị trí Chủ tịch Liên đoàn Bóng ném Việt Nam qua hai nhiệm kỳ.
Thôi, đành chia ly! Vĩnh biệt Vũ Quang Vinh!