Hôm qua đọc một truyện ngắn của nhà văn Hoàng Công Danh mà nhà thơ Hữu Việt gửi cho. Lâu nay, tôi vẫn kiếm tiền cà phê bằng nhuận bút của Nhân Dân Hàng tháng( nhuận bút rất TO nhé).
Công việc là viết lời bình cho một truyện ngắn. Vừa được đọc những tác phẩm mới nhất, vừa được tiền lại vừa khám phá ra nhiều điều mới mẻ, sâu sắc, hỏi còn công việc nào tuyệt vời hơn thế nữa.
Nhà văn Hoàng Công Danh kể câu chuyện một người chồng đang đi công tác nhận được một tin nhắn từ một số máy lạ nói vợ mình đang đi chơi với người đàn ông khác. Người chồng cố liên lạc với số máy đó để hỏi cho rõ. Nhưng sau tin nhắn số máy kia đã tắt không thể liên lạc được.
Khi trở về, người vợ vẫn sống như những ngày trước khi có cái tin nhắn ấy. Nhưng sự ngờ vực đã chứa đầy trong lòng người chồng. Anh ta bắt đầu nghĩ khác về vợ mình. Tin nhắn đó hay nói cách khác là SỰ NGỜ VỰC đã trở thành một cái "dây cháy chậm" trong lòng người chồng. Đến một ngày nào đó, tia lửa từ "dây cháy chậm " sẽ bắt vào khối thuốc nổ ở đâu đó trong gia đình họ. Và tất cả tan tành. Khi con người mất niềm tin vào con người thì cuộc sống này sẽ chẳng còn ý nghĩa gì và dễ dàng sụp đổ.
Đọc xong truyện ngắn này, tôi nhìn ra cửa và thấy cả cộng đồng chúng ta đang sống giữa chằng chịt những "dây cháy chậm".
Xin cám ơn nhà thơ Hữu Việt đã cho tôi được dọc một truyện ngắn HAY của nhà văn Hoàng Công Danh.