Tháng 6 em về trời bỗng quên mưa
Nắng dấu mặt, dịu dàng mang thu đến
Có phải em đem tinh yêu thắp nến
Tháng 6 về Lan Huệ đậm đà yêu
Trời xanh như thế
Lá cứ reo như thế
Nụ cười em về
làm dịu nắng Sài gòn
Nụ cười em về
mưa không dám đến hôn
Sợ mắt em buồn
Rồi mùa thu sẽ khóc
Nụ cười em về
Mưa không dám đến hôn…
Em đi rồi…
Tháng 6 buồn ngơ ngác
Anh âm thầm… hụt hẫng bước không em
Tháng 6 mưa… mưa ào ào như thác
Nắng đốt lửa… bởi nụ cười em vắng
Anh âm thầm… hụt hẫng bước không em…
Anh âm thầm… hụt hẫng bước không em…
Phạm Việt Long
Link nội dung: https://phamvietlong.vn/tam-su-nguoi-lam-bao-cua-nhac-si-pham-viet-long-2626.html